Có
không ít các bậc bố mẹ khi thấy bàn học của con lộn xộn thì tỏ ra khó chịu, lập
tức bắt con cái phải dọn gọn gàng lại. Thế nhưng hãy nhớ bàn làm việc của nhiều
nhà khoa học hoặc nhà phát minh nổi tiếng trên thế giới thường rất lộn xộn.
Từng
là CEO Steve Jobs của Apple, bàn làm việc của ông đặc biệt lộn xộn, ngoại trừ một
màn hình có thể nhìn rõ, phần còn lại của bàn dường như bị bao quanh bởi giấy.
Các nhà khoa học đã nghiên cứu kỹ về điều này và kết luận rằng
môi trường lộn xộn sẽ có một tính năng nhất định, giúp con người nảy ra những ý
tưởng tốt hơn.
Thế
nên việc của các bậc cha mẹ là cần phải biết sự khác biệt giữ lộn xộn và bẩn thỉu.
Đôi khi khi bàn học của trẻ bừa bộn một chút, lúc này cha mẹ cũng không nên
giúp trẻ dọn dẹp, vì sự “bừa bộn” này, trong mắt của trẻ em là một loại khác của
sự gọn gàng, giúp chúng trong thời gian học tập có thể phát huy trí tưởng tượng
và sáng tạo của mình.
Đồ
chơi của trẻ lộn xộn
Trẻ
con chơi trò chơi, chúng luôn có ý tưởng riêng của mình. Cha mẹ nên biết rằng,
chơi trò chơi là cách để phát triển tiềm năng của bộ não, chơi trò chơi càng
nhiều thì não của đứa trẻ càng phát triển nhanh chóng hơn.
Khi đồ
chơi bừa bộn dưới đất thì trẻ sẽ có cảm giác muốn chạy xuống thật nhanh để
chơi. Nhưng nếu lỡ cha mẹ dọn dẹp đồ chơi xong, con trẻ cũng sẽ không có tâm trạng
chơi đồ chơi nữa, bởi vì, chúng sợ bị cha mẹ phê bình, do đó, ‘sự sạch sẽ’ của
cha mẹ thực sự ảnh hưởng đến tâm trạng chơi đồ chơi của trẻ, cũng vô hình chung
sẽ hạn chế khả năng của con trẻ.
Phòng
ngủ của trẻ lộn xộn
Khi
cha mẹ đến thăm nhà người khác, thấy phòng của con họ sạch sẽ thường sẽ có cảm
giác ghen tỵ rồi bực tức khi con mình không có thói quen như thế.
Nhưng
thực tế thì cha mẹ nên vui vẻ hơn trong lòng đi, bởi vì một phòng ngủ lộn xộn
có thể làm nổi bật trí tưởng tượng của con trẻ hơn rất nhiều.
Nếu
con bạn bừa bộn chứ không phải ‘bẩn thỉu’, điều đó có nghĩa là trí tưởng tượng
của trẻ rất tốt, trẻ đang tự tay trang trí tổ ấm của mình theo ý tưởng của
mình, thế nhưng, trong mắt người lớn, hành vi này của trẻ là nghịch ngợm.
Cha mẹ cần biết lộn xộn khác hoàn toàn với bẩn thỉu. Nhiều cha mẹ
đang lầm tưởng điều này dẫn đến việc hạn chế sự phát huy sự sáng tạo của con.
Khi đối
mặt với sự bừa bộn này, phụ huynh thay vì cảm thấy bực bội, hãy nên vui mừng vì
đây là dấu hiệu phát triển não bộ của con trẻ.
Tình mẫu tử
là một trong những tình cảm sâu nặng nhất của con người, cũng là tình yêu vị
tha và cao cả nhất, người mẹ có thể vì con mà cho đi tất cả những gì mình có,
thậm chí là cả tính mệnh của mình.
Tình cảm yêu thương
của con người dường như đều hướng đến sự đoàn tụ, trong khi tình mẫu tử lại
hướng đến sự chia ly. Người mẹ mang đứa con của mình đến với thế gian,
nhưng lại nuôi nấng và dạy dỗ con cái cho đến khi đứa trẻ có thể tự mình
bước ra ngoài thế giới. Vậy nhưng, nhiều người mẹ cảm thấy đứa trẻ là một mảnh
da thịt rơi ra từ cơ thể của mình, và coi con cái là một phần của họ, họ thích
kiểm soát và chi phối đứa bé. Họ lo sợ rằng con cái của họ sẽ phải chịu nhiều
khổ cực, vì vậy đã quyết định tất cả mọi thứ thay cho con mình. Kết quả là tình
yêu thương vị tha của người mẹ đã đánh mất đi những điều thiêng liêng trong đó,
khiến cho bản thân người mẹ và con cái đều cảm thấy vô cùng mệt mỏi, thống khổ.
Thánh nhân Khổng
Phu Tử đã truyền thụ cho hậu thế rất nhiều về đạo lý làm người, vậy thì ông đã
nhìn nhận như thế nào về sự cấu thành thân thể người? Khổng Tử đã giải thích
vấn đề này trong “Dịch Kinh”, trong đó có nói rằng: “Tinh khí vi vật, du hồn vi
biến” (bản chất của sự vật, chính là do sự biến hóa của phần hồn). Nói cách
khác, từ phương diện vật chất mà suy xét, thì thân xác của hài nhi chính là sự
kết hợp của tinh cha huyết mẹ, tuy nhiên ở phương diện tinh thần, thì đã có sự
chuyển sinh và tồn tại của một linh hồn bên trong đó. Nếu những người mẹ có thể
hiểu rằng ngoài mối quan hệ cốt nhục đơn thuần với con cái, vẫn còn có một mối
liên hệ về tinh thần sâu sắc hơn, cao siêu hơn nữa, thì có thể những người mẹ
sẽ càng hiểu được lí do vì sao con cái lại đến bên mình, với tư
cách là một người bảo hộ và che chở, người mẹ cần biết làm như thế nào mới có
thể giúp đứa trẻ đạt thành tâm nguyện nhân sinh của chúng.
Thai mộng của mẹ
Có nhiều người mẹ đã từng thể nghiệm qua về “thai mộng”. Những
người lớn tuổi ở Trung Quốc nói rằng “thai mộng” là giấc mộng của người mẹ mang
thai về linh hồn sẽ được chuyển sinh, xảy ra trong vài tuần trước khi đứa trẻ
được sinh ra, nằm mộng thấy các loài động vật và thực vật ở nhân gian hoặc là
Tiên giới, đồ trang sức bằng vàng và bạc, thần tiên hoặc người bình thường,
thậm chí là các vì tinh tú trên bầu trời, v.v. hoặc là tiến vào bên trong thân
thể mình, hoặc đi vào trong nhà mình, cũng có thể được chính mình nhặt lên. Sau
khi tỉnh giấc, những cảnh tượng ở trong giấc mơ như đang hiện ra trước
mắt một cách rõ ràng chân thực.
Người xưa tin rằng
thai mộng là điềm báo cho biết đứa bé trong bụng người mẹ tương lai sau này sẽ
trở thành người như thế nào. Trong ‘Thơ. Tiểu Nhã. Tư Can’ có nói: “Cát mộng
duy hà, duy hùng huy bì “(ý nói giấc mộng mang đến điều cát tường là giấc mơ về
con gấu), “Đại nhân chiêm chi, duy hùng duy bì, nam tử chi tường” (đại nhân xem
quẻ bói, nói rằng nếu mơ thấy con gấu lớn, chính là điềm báo may mắn sẽ sinh
được quý tử), người xưa thông qua bói toán, biết được rằng nằm mơ thấy gấu là
điềm tốt sẽ sinh được con trai, về sau “mộng hùng”(mơ thấy gấu) đã trở thành
ngôn ngữ ca tụng, tức là lời chúc gia đình sẽ sinh được quý tử, cũng đã trở
thành một câu thành ngữ “mộng hùng hữu triệu”. Trong cuốn “Chu Công giải mộng”
đã đưa ra nhiều lý giải khác nhau đối với các loại “thai mộng”, ví dụ như nằm
mơ thấy rồng là điềm báo hài tử sẽ giàu sang phú quý; trong mộng nhìn thấy long
giác chính là dấu hiệu sẽ sinh con trai, thấy long vĩ hoặc ôm vào thân rồng có
nghĩa là sinh con gái, v.v.
Trong sử sách cũng
ghi lại rất nhiều giấc mơ của mẫu thân những vị danh nhân. Nhạc Phi, vị tướng
quân thần võ nhất trong lịch sử Trung Quốc, không lâu trước khi mẹ của ông
chuyển dạ, bà đã nằm mơ thấy chim đại bàng đậu trên nóc nhà của mình, phụ thân
của Nhạc Phi là Nhạc Hòa cũng đoán trước được sự ra đời của nhi tử, tương lai
nhất định là người sẽ ôm giữ hoài bão, vì vậy đã đặt tên cho con, trong đó một
chữ “Phi”, tự là ” Bằng cử”. Quả nhiên là Nhạc Phi trong tâm ôm giữ chí
lớn, hết lòng bảo vệ giang sơn Đại Tống khỏi gót giày quân xâm lược, cứu bách
tính thoát khỏi cảnh trăm họ lầm than, sinh linh đồ thán. Với tài văn thao võ
lược, Nhạc Phi đã thống lĩnh quân Tống thoát khỏi hiểm cảnh, chuyển bại thành
thắng. Tài năng trác tuyệt cùng với những chiến tích huy hoàng đã khiến dân
gian truyền tụng rằng ông là “Đại bàng kim sí minh vương” chuyển thế. Tuy rằng
Nhạc Phi xuất thân bình dân, bị kẻ nịnh thần hãm hại, nhưng cuối cùng ông vẫn
được minh oan và được người đời sau xưng tụng là “Thụy hào trung vũ”, phong
danh hiệu “Ngạc vương”.
Giấc mơ của mẫu
thân Lý Bạch, nhà thơ vĩ đại nhất trong lịch sử Trung Quốc, cũng vô cùng ly kì
và lãng mạn. Chú ruột của Lý Bạch là Lý Dương Băng, đã ghi lại trong cuốn “Thảo
đường tập tự” rằng vào lúc ánh sáng mờ mịt khi mặt trời lặn, mẹ của Lý Bạch đã
mơ thấy sao Trường Canh (sao Kim) tiến vào trong ngực bà, sau đó bà đã sinh hạ
một bé trai.
Trong thiên văn cổ
đại thì sao Kim còn được gọi là sao Thái Bạch, nếu như nhìn thấy vào buổi sáng
sớm ở chân trời đông thì gọi là Sao Mai, còn lúc chạng vạng tối thấy xuất hiện
ở chân trời phía tây thì gọi là sao Hôm (Trường Canh). Phụ thân vì điều này đã
đặt tên cho ông là “Bạch”, tự “Thái Bạch”. Thiên khung cùng với những vì sao
dường như có mối liên hệ mật thiết đến nguồn gốc sinh mệnh của ông, cũng là nơi
khơi nguồn cảm hứng. Lý Bạch dường như có một liên kết đặc biệt với bầu
trời đầy sao và đêm trăng, ông đã sáng tác vô số bài thơ lãng mạn, một số trong
đó được đề tựa là “Trường Canh Lý Bạch”. “Thánh nhân”- Một từ này không đủ để
miêu tả những thành tựu về thơ ca của thi nhân vĩ đại này, hậu nhân tin rằng
ông chính là “sao Trường Canh” hạ phàm, cũng vô cùng tôn kính và xưng
tụng ông là “Thi tiên”.
Hơn một trăm năm
trước, ở phương Tây đã xuất hiện một ngành khoa học gọi là “Linh hồn học” (Siêu
tâm lý học) – parapsychology, sử dụng các phương pháp khoa học hiện đại để tiến
hành nghiên cứu các hiện tượng huyền bí. Một số trung tâm nghiên cứu khoa học
phương Tây đã tiến hành thí nghiệm theo dõi thai phụ bằng các thiết bị tiên
tiến và phát hiện ra rằng luôn có một vật sáng đi vào cơ thể thai phụ trong
khoảng thời gian ngắn trước khi đứa trẻ chào đời, các nhà khoa học nhận định
rằng đó chính là do linh hồn tiến nhập vào cơ thể đứa bé.
Thôi miên là một
phương pháp nghiên cứu trong tâm lý học chính thống phương Tây. Nhà thôi miên
thực hiện thôi miên sâu đối với bệnh nhân, dẫn dắt họ trải qua cảnh tượng trong
mơ và kể lại cuộc sống trong tiền kiếp hoặc quá trình chuyển sinh của họ. Các
nhà thôi miên tin rằng khi con người chìm vào giấc ngủ, thân thể và não
bộ đang trong khoảng thời gian được nghỉ ngơi, thì ý thức có thể di
chuyển tự do và nhận thông điệp từ thế giới tâm linh, cũng đồng nghĩa với việc
giấc mơ chính là kênh giao tiếp giữa thế giới tâm linh và thế giới thực. Vì
vậy, các bà mẹ sắp sinh thai mộng không lâu trước khi em bé chào đời, có thể là
do những sinh linh bé nhỏ đó đã giao tiếp với mẹ của chúng trong giấc mơ.
Đứa trẻ từ trước khi sinh ra đã tìm kiếm mẹ
trong tiềm thức
Không chỉ các bà mẹ mới có thể cảm nhận được sự xuất hiện của
nguyên thần con mình từ những giấc mơ mà nhiều đứa trẻ cũng có thể nhớ việc
chúng đã đến với mẹ của mình như thế nào, hơn nữa còn vô cùng chi tiết. Bác sĩ
sản khoa Nhật Bản Akira Ikegawa dựa trên nghiên cứu của chính ông đã viết cuốn
sách: “When I See My Mother on the Clouds” và “Mom, I Came for You” .Trong cuốn
sách, Akira Ikegawa đã ghi lại nhiều ví dụ y khoa về ký ức của trẻ trước khi
chào đời.
Những ghi chép
trong nghiên cứu của Tiến sĩ Akira Ikegawa nói rằng có rất nhiều đứa trẻ đã
miêu tả lại cảnh tượng trước khi được sinh ra, đó là chúng đã ở trên bầu trời,
nơi có những áng mây bồng bềnh và mềm mại, vui đùa cùng với các thiên sứ và
tiên tử, ở đó và tìm kiếm trên khắp thế giới người mẹ trong tương lai mà chúng
nghĩ rằng đó là người phụ nữ tốt nhất trên đời có thể làm mẹ của mình, sau đó
rời khỏi thiên đường mỹ lệ đó, từ từ bay vào trong bụng mẹ. Một bé gái mười
tuổi nói rằng khi nhìn xuống phía dưới qua những áng mây, cảm thấy mẫu thân rất
ôn nhu, thùy mị nên đã quyết định bay đến bên cạnh. Một cậu bé sáu tuổi tên là
Xiao long đã kể lại rằng: Khi lựa chọn mẫu thân trong tương lai cần phải xếp
hàng theo thứ tự, có rất nhiều thiên thần nhỏ xếp thành từng nhóm, đứng thành
từng hàng từng hàng, các thiên sứ luân phiên bay tới, mang theo những tiểu
thiên thần đi tìm mẹ của mình. Những người khác cần phải tiếp tục chờ đợi trong
một khoảng thời gian dài cho đến khi thiên sứ quay lại để tiếp tục mang theo
người kế tiếp. Khi đến lượt của Xiaolong, từ trên bầu trời, cậu ấy cùng với
thiên sứ nhìn xuống phía dưới và đã tìm được mẹ của mình, Xiaolong cảm thấy
người mẹ này là tốt nhất, nhưng có vẻ như mẹ rất cô đơn. Xiaolong cảm giác rằng
khi cậu ấy đến thì mẹ sẽ không còn cô đơn tịch mịch nữa, vì vậy Xiaolong đã
quyết định lựa chọn người mẹ này. Một cậu bé khác thì nói rằng trước khi bản
thân được sinh ra đã sắp xếp lựa chọn một người em trai trong tương lai, ở trên
bầu trời, người đệ đệ đó xếp hàng ngay phía sau cậu. Sau khi cậu trao đổi với em
trai, cả hai đã lựa chọn người mẹ hiện tại của mình.
Có vẻ như việc có
con không hề đơn giản như bản thân muốn có một đứa con là có thể đạt được điều
đó. Những người lớn tuổi nói rằng đa tử đa phúc (đại ý nói con cháu đề huề là
nhờ phúc khí) cũng không phải là không có đạo lý, một thân thể khỏe mạnh bình
thường không phải là điều kiện duy nhất để có em bé, song song với đó thì phúc
đức cũng rất quan trọng. Những người mẹ có thể sinh ra một tiểu bảo bối
hồn nhiên ngây thơ, là do đã chuẩn bị sẵn hành trang là những phẩm chất tuyệt
vời mà một người mẹ cần phải có, đó là dịu dàng và nhân hậu, vì vậy mới có. thể
được lựa chọn trở thành một người mẹ.
Hồi ức của những đứa trẻ khi còn ở trong bụng
mẹ
Cuốn sách của phó
giáo sư Fushisan Lida tại trường Đại học Fukushima:
“I remember! The time in mother’s womb” và hai cuốn sách kể trên của tiến
sĩ Akira Ikegawa cũng ghi lại ký ức của nhiều đứa trẻ khi còn trong bụng
mẹ và ký ức về quá trình chào đời.Tiến sĩ Akira Ikegawa đã thực hiện một cuộc
khảo sát đối với 1.620 trẻ nhỏ với độ tuổi trung bình là 4 tuổi, cuộc
khảo sát cho thấy 33% trẻ có trí nhớ khi còn trong bụng mẹ. Ngoài ra 21% trẻ
nhỏ khác bảo lưu lại hầu hết ký ức về quá trình chào đời. Tiến sĩ Akira Ikegawa
cho biết, những đứa trẻ nằm ngoài những con số thống kê không hẳn là không có
trí nhớ về phương diện này, mà là do cha mẹ của các bé chưa từng hỏi vấn đề này
với con mình. Nếu như các bà mẹ hỏi con của mình, có lẽ cũng sẽ nghe thấy những
lời cảm động từ những đứa trẻ ngây thơ. Những cuộc khảo sát này cho thấy thai
nhi có ý thức và sự nhận biết.
Một bé trai tên là
Tiểu Ưu nói rằng: “Tuy rằng ở trong bụng mẹ rất tối, nhưng lại cảm thấy vô cùng
ấm áp, còn có thể bơi qua bơi lại, con rất muốn được ra ngoài sớm một chút để
được gặp mẹ”. Trước khi chào đời, Tiểu Ưu đã được thông báo rằng đã đến lúc cậu
có thể ra ngoài. Vốn là muốn được nhìn thấy mẹ đầu tiên, nhưng lại bị đặt trong
một hộp thủy tinh. Một bé gái hai tuổi nói rằng đã nhìn thấy mình đang ngồi xổm
với hai tay ôm đầu gối khi ở trong bụng mẹ, giống như đang ngâm mình trong bồn
tắm. Một đứa trẻ ba tuổi kể lại, cậu đã chạm vào cuống rốn của mình và nói với
các nhà nghiên cứu rằng đây là nơi mà cậu dùng để kết nối với mẹ của mình.
Hơn nữa, những
thiên sứ sau khi dẫn những tiểu thiên thần đi chọn mẹ xong, cũng không lập tức
rời đi, mà họ còn ở lại bảo hộ cho sự an toàn và phát triển của thai nhi. Một
đứa trẻ kể lại: có rất nhiều thiên sứ đã cùng nhau mang theo em đưa vào trong
bụng mẹ, sau đó có khoảng 5 thiên sứ trở về thiên đường, những người còn lại
làm cho thân thể của em trở thành hình dạng của con người, sau khi ngũ quan
phát triển đầy đủ là có thể được chào đời.
Vào năm 2015, một
phụ nữ người Anh tên là Lewis đã cho đăng tải một bức ảnh lên mạng xã hội, đó
là bức ảnh siêu âm được chụp vào năm 2012 khi cô đang mang thai. Điều bất ngờ
là trong tấm ảnh đó có sự xuất hiện của một thiên sứ. Lewis cho biết: “Trong
bức ảnh dường như có một thiên sứ đang nghiêng mình về phía thai nhi và bảo vệ
nó. Con gái tôi đã ba tuổi và cháu rất ngoan, tôi cảm thấy rằng cháu đang được
Chúa che chở”.
Dường như thai nhi
và người mẹ không chỉ có sự kết nối tương thông về tinh thần, tình cảm mà cả
huyết nhục cũng được phát triển dưới sự chăm sóc và an bài của thượng thiên.
Mỗi người mẹ khi đón nhận đứa con của mình chào đời, cho dù khỏe mạnh hay đẹp
xấu thế nào, đều là món quà mà thượng thiên ban tặng. Nếu như có thể có được
một đứa con khỏe mạnh và thông minh, vậy thì càng phải biết ơn thiên thượng đã
ưu ái và ban tặng thiên thần nhỏ đó cho mình.
Tiểu hài tử chuyển sinh là để thực hiện một sứ
mệnh nào đó
Tất cả mọi việc đều
có nguyên nhân, vì sao trẻ em không ở trên bầu trời cùng với các thiên sứ, mà
lại phải xuống thế gian này? Các ghi chép trong lịch sử cùng với nghiên
cứu của các nhà khoa học đều tồn tại nhiều bằng chứng chứng minh rằng trẻ em
đến thế gian này là để thực hiện một sứ mệnh nào đó. Có một cô gái trẻ chơi đàn
violin rất hay, thậm chí còn nhận được giải thưởng Nhạc sĩ trẻ xuất sắc khi còn
là thanh thiếu niên… Cha mẹ cô ấy kể lại rằng con gái của họ đã nói cô ấy muốn học
violin từ khi còn rất nhỏ, cũng nói thêm rằng đó là sứ mệnh của cô ấy, trước
khi chuyển sinh đã an bài mọi thứ để sau khi được sinh ra sẽ được trau dồi năng
khiếu chơi vĩ cầm. Cô gái đã có tiến bộ đáng kinh ngạc trong việc chơi đàn, như
thể là ở một kiếp sống trước đó đã từng được chơi loại nhạc cụ này vậy, chỉ cần
giáo viên chỉ dạy một chút liền có thể nắm vững kỹ năng.
Một đồng nghiệp làm
việc bên cạnh tôi thậm chí còn lưu giữ được kí ức về tiền kiếp trong khoảng
thời gian dài hơn nữa. Lần đầu tiên khi gặp gỡ cô ấy tôi đã có chút kinh ngạc,
vì tóc mái của cô ấy cắt ở vị trí ngang trán, còn tóc ở sau lưng thì dài giống như
áo choàng, không nhiều người Trung Quốc để kiểu tóc mái như vậy. Tôi học hội
họa và lịch sử mỹ thuật từ khi còn nhỏ, khi nhìn thấy cô ấy, tôi đã nghĩ ngay
đến những nhân vật trên những bức bích họa tại Ai Cập cổ đại.
Cô ấy nhớ rằng gia
đình của mình ở trên thiên thượng, cha mẹ của cô là người chủ quản, phụ
trách rất nhiều chúng sinh ở một thế giới xa xôi, với thân phận là con của vị
Giác giả chủ quản một phương trời, cô ấy nhận được rất nhiều sự kính trọng của
mọi người. Có một lần thế giới của cô xuất hiện một sinh mệnh có hình dạng hắc
ám kì dị, khi đó cô ấy cảm thấy rất hiếu kỳ và muốn chơi đùa một chút. Nhưng
cha mẹ cô khuyên rằng không nên chơi đùa cùng với thứ đó, nhưng cô ấy không
nghe lời, một mực khăng khăng làm theo ý mình. Trong khi vui đùa với nó, cô cảm
thấy bản thân mình dần dần bị bao phủ bởi một lớp sương mù, thời gian trôi đi
và cô đã không thể nhìn thấy cha mẹ của mình. Cha mẹ cô ấy dường như nghe thấy
âm thanh từ phía cô, nhưng lời cha mẹ nói thì cô ấy chỉ có thể nghe thấy một
cách mờ nhạt. Cô cảm thấy rất cô đơn, nhưng cô không có cách nào để trở lại thế
giới trong sáng ban đầu, trong những năm dài đằng đẵng sau này, cô cảm thấy
tuyệt vọng, và dường như cô không bao giờ có thể trở về nhà của mình được nữa.
Một ngày nọ, trong
vũ trụ bao la rộng lớn, hồng đại vô tỷ xuất hiện một sự kiện kinh tâm động
phách, chúng sinh các giới đều nói rằng sắp có đại sự xảy ra tại nhân gian,
điều này đối với cảnh giới sinh mệnh tại mỗi tầng thứ mà nói thì là vô vàn may
mắn, chúng sinh các giới đều muốn phái đại biểu cho thể hệ vũ trụ của mình tham
dự vào sự kiện này. Điều khiến cô chấn động nhất là chỉ cần có thể tham gia vào
sự kiện lần này, cô ấy sẽ có cơ hội quay trở lại cảnh giới bản nguyên sinh mệnh
của mình. Cô nghe nói rằng thế giới Thiên quốc của mình cũng đang thảo luận sôi
nổi về việc sẽ cử ai đi. Đây quả là cơ hội ngàn năm có một, cô đã khẩn thiết
xin phép cha mẹ để cho cô đại biểu cho quần thể sinh mệnh trong thể hệ vũ trụ
của họ! Nhưng cha mẹ cô vô cùng do dự, bởi vì họ biết rằng chuyến đi này sẽ gặp
vô vàn gian khổ, thế nhân hiểm ác, chỉ cần cô có một chút mảy may sơ sảy sẽ
không thể quay trở lại được, và tất cả những huy hoàng vốn có sẽ bị mất hết.
Nhưng cô quá háo hức để có thể về nhà, quá mong mỏi để có thể gặp lại cha mẹ.
Do vậy cô vẫn kiên quyết trở thành người đại diện. Vì thân phận của của cô phù
hợp với tư cách trở thành người đại biểu cho quần thể của họ, cùng với ý chí
kiên định muốn trở về nhà của cô vô cùng mạnh mẽ, cuối cùng cha mẹ đã chấp nhận
lời thỉnh cầu của cô.
Cô nhìn thấy trong thiên thể xuất hiện một chùm ánh sáng to lớn
vô tỷ, và rất nhiều sinh mệnh từ các hướng khác nhau hóa thành từng đạo ngân
quang, từ bốn phương tám hướng tiến nhập vào cột ánh sáng khổng lồ đó. Tích tắc
sau cô ấy cũng bay đến và tiến vào trong. Khoảnh khắc đó, có một âm thanh nói
với cô rằng: “Cô sẽ quên tất cả mọi chuyện đã từng xảy ra ở đây“. Cô
hét lên tuyệt vọng: “Không! Tôi sẽ không quên! Tôi nhất định sẽ nhớ nhà của mình!”.
Khi đến thế giới
này, vì để chuẩn bị mọi thứ cho việc có thể hoàn thành sứ mệnh của mình trong
tương lai nên cô đã trải qua nhiều lần luân hồi chuyển sinh. Ấn tượng sâu sắc
nhất là có một lần chuyển sinh thành nữ hoàng Ai Cập cổ đại. Nghe đến đây, tôi
không khỏi bật cười. Tôi nói với cô ấy rằng ấn tượng đầu tiên của tôi đối với
cô là tại sao trông cô có thể giống người Ai Cập cổ đại đến vậy?
Lần chuyển sinh này
của cô chính là thời khắc để hoàn thành sứ mệnh từ vạn cổ, mẫu thân kiếp này
của cô thuần khiết nhân hậu, lựa chọn người mẹ này mới có thể giúp cô hoàn
thành được sứ mệnh. Tiếp theo cô cảm thấy dường như mình đang tiến nhập vào một
không gian, ở đó không thể hô hấp, cũng không thể ăn, nhưng lại không thể chết
ngạt hoặc chết đói. Sau đó, cô cảm nhận được bản thân đang phải chịu đựng một
áp lực đè nén khiến cô vô cùng ngột ngạt. Rồi cảm thấy chói mắt, tuy nhiên lại
cảm nhận được bản thân có thể cử động một cách tự do. Nhưng dường như ai đó đã
đánh vào mông cô ấy! Cổ họng cô thốt ra một âm thanh, cô ấy tự nghĩ: Tại sao
lại đánh tôi? Đón nhận lấy âm thanh của cô lại là một phát đánh nữa, lần này cô
khóc lên hai tiếng để phản đối. Kết quả là cô phát hiện ra rằng chỉ cần cô ấy
khóc là sẽ không bị đánh, nên cô ấy cứ tiếp tục khóc.
Trong kiếp sống
này, cô đã trải qua nhiều khổ nạn, sau khi sinh con lại mắc bệnh nặng, tuổi còn
trẻ nhưng đã phải điều trị hàng năm trời tại bệnh viện, cô ấy nhận ra rằng nhân
sinh thật ngắn ngủi và mờ mịt, chỉ có nhanh chóng tu luyện, thì kiếp này mới có
thể quay trở lại gia viên trên thiên quốc, cũng hoàn thành được sứ mệnh mang
đến ánh sáng và hạnh phúc cho thế giới thiên quốc của mình. Con trai cô khi còn
nhỏ đã có thể nhìn thấy thần tiên, và cô cũng đã giúp đỡ con trai mình trên con
đường tu luyện, hỗ trợ con hoàn thành sứ mệnh…
Trong văn hóa tu
luyện của người Trung Quốc cổ xưa có rất nhiều câu chuyện về những vị thần
thiên trên trời vì phạm luật nên bị đày xuống trần gian để chịu đựng gian khổ
và tu luyện, thì mới có thể trở về thượng giới, hoặc được thần tiên ở cảnh giới
cao hơn giao phó trọng trách, ủy thác sứ mệnh giáng hạ thế gian phổ độ chúng
sinh, cứu tế độ nhân. Thật sự không ngờ được rằng, những truyền thuyết thần
thoại cổ xưa đó lại có thể xảy ra hàng ngày cùng với đồng nghiệp làm việc bên
cạnh tôi khi mà bản thân cô ấy đã tự mình trải qua.
Sứ mệnh của người mẹ
Những câu chuyện thoạt nghe có vẻ thần kì này lại là lịch sử vô
cùng chân thật, là những ghi chép trong nghiên cứu khoa học, hoặc đã xảy ra đối
với bạn bè người thân bên cạnh chúng ta. Việc sinh thành và giáo dục con cái
dường như là quá đỗi bình thường, nhưng không ngờ được rằng trong quá trình đó
lại chứa đựng nhiều điều phức tạp và kỳ diệu đến vậy, càng không nghĩ đến lại
có liên quan đến vũ trụ, thiên sứ, thần linh. Một đứa trẻ chính là một món quà
được Thiên Thượng ban tặng cho người mẹ. Mặc dù người mẹ nuôi dưỡng và dạy dỗ
con cái, nhưng họ chỉ là người giám hộ về tinh thần, chứ không phải là
người sở hữu. Món quà này quá quý giá, làm thế nào để một người mẹ chăm sóc con
thật tốt và chu toàn sự giao phó mà Thiên Thượng đã an bài để giúp con hoàn
thành sứ mệnh của mình là trách nhiệm của mỗi người mẹ.
Những đứa trẻ mang theo thiện tâm được thiên phú cùng với tài
năng của chúng đến với chúng ta, vì vậy nhất định phải làm cho chúng trở nên
kiên cường hơn nữa, lương thiện hơn nữa. Người mẹ chính là cô giáo tốt nhất.
Các bà mẹ hiểu được việc tự lập trong cuộc sống của con cái và sự cao quý trong
nhân cách của chúng, họ sẽ tôn trọng con cái của họ; trẻ cũng có thể học cách
tôn trọng người khác từ sự tôn trọng mà mẹ chúng dành cho chúng. Vì trong tương
lai, con cái có thể sẽ gặp rất nhiều khó khăn, cuộc sống vốn là như vậy. Trong
nửa đời người, mẹ có thể che chở, ủng hộ con, nhưng tuyệt đối không được để con
mình lùi bước trước khó khăn phía trước, càng không thể để con sinh ra tâm oán
hận. Các bà mẹ có thể giúp đứa trẻ hiểu được rằng: “Khi càng cảm thấy thiếu sự
quan tâm, càng nên học cách quan tâm đến người khác; Lúc càng cảm thấy mất đi
tình yêu thương, vậy thì càng nên học cách yêu thương người khác. Tình yêu
thương giữa mọi người với nhau là thứ tình cảm tốt đẹp nhất, khi mà con trẻ học
được cách yêu thương cũng chính là lúc chúng được hồi báo trong khi không cảm
nhận được. Đây là cách tốt nhất để giúp trẻ vượt qua những khoảng thời gian khó
khăn phía trước trong cuộc sống“.
Người mẹ giống như
một cây cung, Thượng Thiên đặt mũi tên vào bên trong, nhưng mũi tên cũng không
thuộc về cây cung. Thiên thượng chính là cung tiễn thủ, nhắm mũi tên bắn trúng
vào hồng tâm. Là cây cung, người mẹ nên thuận theo lực độ mạnh yếu của cung thủ
cùng với phương hướng được bắn ra mà thể hiện ra năng lực lớn nhất. Chu cấp bao nhiêu tiền tài cho con cái, cũng không bằng
giáo dục cho con trẻ những nguyên tắc làm người cùng với đức hạnh mà các vị
thánh nhân thời cổ đại đã truyền dạy. Mẫu thân của Nhạc Phi xăm lên lưng con
trai 4 chữ “Tinh trung báo quốc” khuyên con tòng quân, trong lòng đau thấu tâm
can nhưng đại nghĩa đó đã thôi thúc Nhạc Phi suất lĩnh quân Tống ngăn cản được
vó ngựa Thiết phù đồ, liên hoàn mã (thiết kị binh của nước Kim), một mạch thẳng
tiến đến Hoàng Hà. Mẫu thân của Mạnh tử (Mạnh mẫu) ngừng dệt vải để dạy con, tơ
sợi liền tâm, lại khiến cho con trai bà trốn học sau ba lần chuyển nhà minh
bạch ra đạo lý không bỏ cuộc giữa chừng, tố chất kiên trì bền bỉ, cuối cùng trở
thành bậc hiền nhân của đạo Nho.
Hãy trân trọng món
quà này của Thiên Thượng! Phát huy khả năng tối đa của bản thân để truyền năng
lượng vào mũi tên, làm cho mũi tên trở nên lấp lánh ánh hào quang, ghim thẳng
vào hồng tâm, đây là món quà báo đáp tuyệt vời nhất của mẹ mà thượng thiên đã
ban tặng. Một cây cung như vậy mới thực sự là một cây cung được chạm khắc thành
báu vật trân quý, và một người mẹ như vậy mới là một người mẹ hoàn thành được
sứ mệnh khi đến thế gian.
<iframe width="700" height="394"
src="https://www.youtube.com/embed/VOXTexcdq1U" title="Hành
trình linh hồn 3000 năm của một nữ tế tư Ai Cập" frameborder="0"
allow="accelerometer; autoplay; clipboard-write; encrypted-media;
gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen></iframe>
Cổ
nhân thường dạy: “Lời nói thì thầm, Trời nghe như sấm”, thế nên tuyệt đối đừng
lấy lời thề ra làm trò đùa con trẻ bởi ‘trên đầu ba thước có Thần linh”, “người
đang làm, Trời đang nhìn”, làm trái lời thề ắt phải gánh chịu hậu quả, chỉ là
thời gian sớm muộn mà thôi.
Một
ngày, tôi đang trên một chuyến xe buýt đông đúc. Mặc dù không khí ồn ào nhưng
tôi vẫn có một giọng nói có thể nghe thấy rõ ràng. Nhìn về phía đó, tôi thấy
một thanh niên mặt đỏ tía tai. Dường như anh ta đang giải thích điều gì đó với
giám đốc của anh. Anh ta nói “Giám đốc, thề với Trời đất, tôi tuyệt đối không
làm như vậy. Tôi dám đảm bảo bằng mạng sống của mình”.
Nghe
đến đây, trong tâm tôi không khỏi quan ngại. Chuyện gì lớn khiến anh ta phải
đánh cược sinh mệnh của mình để thực hiện lời thề này. Không biết người thanh
niên có hiểu lời thề có nghĩa là gì không?
Trong cả hai nền văn hóa phương Đông và
phương Tây đều rất xem trọng lời thề. Về văn hóa phương Tây, trong “Kinh Thánh
– Tân Ước”, Đức Chúa Giê-su dạy các môn đồ của mình rằng: “Anh em còn nghe Luật dạy người xưa rằng: Chớ bội thề, nhưng hãy
trọn lời thề với Đức Chúa.Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: đừng
thề chi cả. Đừng chỉ trời mà thề, vì trời là ngai Thiên Chúa.Đừng
chỉ đất mà thề, vì đất là bệ dưới chân Người. Đừng chỉ Giê-ru-sa-lem mà thề, vì
đó là thành của Đức Vua cao cả.Đừng chỉ lên đầu mà thề, vì anh
không thể làm cho một sợi tóc hóa trắng hay đen được.Nhưng hễ ‘có’
thì phải nói ‘có’, ‘không’ thì phải nói ‘không’. Thêm thắt điều gì là do ác quỷ”.
Trong
văn hóa truyền thống phương Đông, người ta tin rằng Thần đang dõi theo mọi lời
nói và hành vi của chúng ta. Cổ nhân thường dạy: “Trên đầu ba thước có thần
linh.” Vì vậy, bất cứ lời thề nào mà con người phát thệ, việc giữ hay phá bỏ
chúng đều sẽ có báo ứng. Có rất nhiều câu chuyện trong lịch sử và các danh tác
nổi tiếng về chủ đề này. Dưới đây xin dẫn một vài câu chuyện:
“Tùy Đường diễn nghĩa”: La Thành, Tần Quỳnh
trái lời thề, người thổ huyết, kẻ chết dưới làn tên đạn
Trong
“Tùy Đường diễn nghĩa”, “Hưng Đường truyện” có ghi lại câu chuyện như sau. Tần
Quỳnh và biểu đệ La Thành truyền dạy cho nhau tuyệt kỹ gia truyền “La gia
thương” và “Tần gia giản”. Hai người đã phát lời thề sẽ không giấu giếm tuyệt
chiêu.
Tần
Quỳnh lập lời thề: “Nếu huynh có chỗ nào giấu nghề thì tất sẽ thổ huyết mà
chết!”. Lúc Tần Quỳnh dạy đến tuyệt kỹ “tát thủ giản”, bởi vì tâm sinh ra niệm
lo sợ biểu đệ từ đây về sau sẽ vượt qua mình cho nên ông ấy chỉ truyền dạy qua
loa, chứ không truyền hết toàn bộ.
La
Thành lập lời thề: “Nếu đệ có chỗ nào giấu nghề thì tất sẽ chết dưới làn tên!”
Lúc truyền dạy tuyệt kỹ gia truyền, trong tâm La Thành cũng sinh ra niệm lo sợ
biểu huynh ngày sau sẽ qua mặt mình. Cho nên lúc La Thành dạy tới tuyệt kỹ “hồi
mã thương”, ông ấy chỉ dạy lướt qua và giấu giếm tuyệt chiêu “hồi mã thương”.
Cả hai người bọn họ cũng không mấy để
tâm đến chuyện này. Trong một lần La Thành giao chiến với Tô Định Phương, ông
ấy trúng phải gian kế của Tô Định Phương, một mình một ngựa mắc kẹt trong vũng
lầy rồi bị tên bắn, giãy giụa cho đến chết. Thường Thắng tướng quân bách chiến
bách thắng đã phải chết thảm do ứng nghiệm lời thề vào năm 23 tuổi!
Vào
những năm cuối của Tần Quỳnh, lúc ông ấy tỉ võ với Uất Trì Cung để tranh ấn
soái, bởi vì quá hao tổn sức lực khi nâng chiếc đỉnh nặng nghìn cân nên đã thổ
huyết mà chết.
Phát
lời thề không phải là trò đùa con trẻ. Ngay cả những anh hùng hào kiệt như Tần
Quỳnh và La Thành cũng phải nhận lấy sự trừng phạt khi phản bội lời thệ ước.
Một người thổ huyết đến chết, một người bị tên bắn chết.
“Tam Quốc diễn nghĩa”: Hào kiệt Tôn Kiên phát
lời thề độc, cái chết ứng nghiệm như lời nói ra
Trong
“Tam quốc diễn nghĩa” của nhà văn La Quán Trung, khi đó đội quân của
Tôn Kiên phát hiện thi thể của một cung nữ ở trong một cái giếng cạn và tìm
được ngọc tỷ (chính là Ngọc tỷ truyền quốc) trên người của nàng. Tôn Kiên thấy
bảo vật hiếm có, liền chiếm làm của riêng, sau đó nói dối là mình bị bệnh, muốn
rút khỏi liên minh thảo phạt. Minh chủ Viên Thiệu ngay từ đầu đã nhận được tình
báo nên bắt Tôn Kiên giao ngọc tỷ ra. Tôn Kiên không chịu thừa nhận là mình đã
lấy được ngọc tỷ và thề rằng: “Ta mà có của ấy ở trong mình, xin chết ở dưới
mũi tên tảng đá!”, không ngờ sau này lời thề độc này đã ứng nghiệm.
Không
lâu sau khi Tôn Kiên có được ngọc tỷ, trong trận chiến vây đánh quân Lưu Biểu ở
Tương Dương, soái kỳ của đội quân Tôn Kiên không hiểu vì sao lại tự nhiên bị
gãy, mọi người đều nói đây là điềm báo không may mắn, chủ soái sẽ gặp chuyện
không may. Quả đúng như vậy, sau đó Tôn Kiên bị trúng mai phục, bị loạn tiễn
bắn xuyên người, lại bị vô số tảng đá đập nát đầu, chết thảm ở trong núi, lúc
đó Tôn Kiên chỉ mới 37 tuổi.
Phong Thần diễn nghĩa: Trái lời thề, hai hoàng
tử nhận ác báo chết thảm
Hai
vị hoàng tử Ân Giao và Ân Hồng trong “Phong thần diễn nghĩa” vâng mệnh sư phụ
xuống núi trợ Chu phạt Trụ. Trước khi xuống núi, Ân Hồng hướng đến sư phụ Xích
Tinh Tử phát lời thề: “Lỡ như đệ tử có ý nào khác thì tứ chi hóa thành tro bụi”.
Ân
Giao cũng hướng đến sư phụ Quảng Thành Tử phát lời thề: “Nếu đệ tử làm trái lời
thề thì sẽ bị lưỡi bừa cày nát thân người”. Quảng Thành tử đã giao lại các loại
pháp khí của mình cho Ân Giao.
Sau
khi xuống núi, Ân Giao và Ân Hồng đã không trợ Chu
phạt Trụ, không những vậy còn trợ Trụ vi ngược. Hai người bọn họ đâu biết rằng
lời thề ứng nghiệm trở thành sự thật.
Về
sau, Ân Hồng bỏ mạng trong trận đồ Thái Cực của Lão Tử, quả thật là tứ chi bị
thiêu thành tro bụi.
Ân
Giao cũng bị mấy đại Tiên gia kẹp vào giữa hẻm núi, rồi dùng lưỡi bừa cày nát
thân. Hai người bọn họ đều bị ứng nghiệm bởi lời thề của chính mình.
Lúc
hai vị Tiên nhân Xích Tinh Tử và Quảng Thành Tử nhìn thấy đồ đệ của mình nhận
phải ác báo này, hai người họ không kiềm lòng mà rơi lệ, cũng có ý xin xá miễn
tội cho đồ đệ; nhưng trong thâm tâm họ hiểu rằng ý Trời khó cưỡng, cho nên chỉ
có thể thuận theo ý Trời mà làm thì mới có thể đắc được sự bảo hộ của ông Trời.
Trong
“Phong Thần diễn nghĩa”, Thân Công Báo phát lời thề với Nguyên Thủy Thiên Tôn:
Nếu ông ta tiếp tục làm ngược với ý Trời, “trợ Trụ vi ngược” thì sẽ phải chôn
thân ở biển Bắc. Thân Công Báo việc ác nào cũng làm, âu cũng là lúc ông ta đoái
hiện lời thề của mình.
Trong
lịch sử, cũng có không ít câu chuyện “phát lời thề độc nhận báo ứng” được ghi
chép lại.
Bàng Quyên trái lời thề, tên bắn loạn xạ xuyên
tim
Thời
kỳ Xuân Thu Chiến Quốc, Tôn Tẫn và Bàng Quyên cùng học tài nghệ với thầy là Quỷ
Cốc Tử. Bàng Quyên được nước Ngụy trọng dụng, trước khi khởi hành, Bàng Quyên
thắp hương thề với Tôn Tẫn rằng: “Ta công thành danh tựu, nhất định sẽ sai
người đến đón đệ, cùng nhau hưởng vinh hoa. Nếu trái lời thề này, sẽ chết bởi
tên bắn loạn xạ xuyên tim”.
Sau
khi Bàng Quyên xuống núi, đã lập được nhiều chiến công, được Ngụy Huệ Vương bái
làm đại tướng. Bàng Quyên đố kỵ với tài học của Tôn Tẫn, không muốn đón Tôn Tẫn
xuống núi. Ngụy Huệ Vương nghe đến tài danh của Tôn Tẫn, sai Bàng Quyên đón Tôn
Tẫn đến nước Ngụy. Bàng Quyên nhất tâm muốn hại chết Tôn Tẫn, vu cáo Tôn Tẫn tư
thông với nước địch mưu phản, khiến Tôn Tẫn chịu hình cắt hai đầu gối và thích
chữ lên mặt. Sứ giả nước Tề đã cứu Tôn Tẫn đưa về nước Tề, được bái làm quân
sư, phụ tá Điền Kỵ. Sau này, trong trận chiến giữa nước Tề và nước Ngụy, Bàng
Quyên trúng kế, bị tên bắn loạn xạ, chết dưới gốc cây hòe lớn, đã ứng nghiệm
lời thề độc của mình.
Lám trái lời thề với trời đất, hai mắt mù lòa
Vào
thời kỳ “Tĩnh Khang chi biến” (sự kiện Tĩnh Khang) trong lịch sử, Tống Khâm
Tông (tên thật là Triệu Hoàn) và phi tần, cùng với hàng nghìn quan viên đã bị
quân Kim bắt làm tù binh áp giải về phương Bắc. Sau khi Tống Khâm Tông bị bắt
giữ, ông đã đạt được thỏa hiệp với nước Kim, nhờ đó Hiển Nhân hoàng hậu được
tha về nước. Lúc rời đi, Khâm Tông nắm lấy tay hoàng hậu, vừa khóc vừa nói: “Nếu
ta còn có thể quay về phương Nam,
để ta làm Thái ất cung sử thì ta cũng mãn nguyện rồi. Ta không có mong ước gì
hơn nữa.”
Hiển
Nhân hoàng hậu bèn nói: “Sau khi thiếp trở về, nếu thiếp không nghĩ đến quay
lại đón Ngài thì thiếp nguyện sẽ mù lòa cả đời!” Và đây chính là lời thề của
Hiển Nhân hoàng hậu.
Sau
khi Hiển Nhân hoàng hậu quay về, nàng ấy đề cập chuyện này với Tống Cao Tông.
Nhìn thấy Cao Tông không có ý đưa người đi đón Khâm Tông, nàng ấy cũng không
dám nói nhiều thêm, thế là chuyện này đã bị bỏ ngỏ không lời kết.
Không
lâu sau đó, hai mắt của Hiển Nhân hoàng hậu mất đi thị lực, thái y cũng không
thể nào chữa khỏi.
Có
một vị Đạo sĩ đi ngang qua, ông ấy dùng kim châm vào mắt hoàng hậu, và con mắt
bên trái đã hồi phục thị lực. Hoàng hậu hết sức vui mừng, lệnh cho Đạo sĩ chữa
trị nốt con mắt bên phải, nhưng vị Đạo sĩ kia liền nói: “Từ đây về sau, hoàng
hậu sẽ dùng một con mắt để nhìn, còn một con mắt kia là ứng nghiệm với lời thề
của hoàng hậu!”.
Lấy trộm bạc phát lời thề độc, bị sét đánh chết
Vào
tháng 6 năm Càn Long thứ 57 (triều Thanh), ở huyện An Đông có một phụ nữ chuyển
dạ sinh con, bèn cho mời bà đỡ đến. Tối hôm đó, bà đỡ tá túc ở nhà người phụ
nữa kia, đến sáng sớm hôm sau mới rời đi.
Cha
của đứa nhỏ cảm tạ Thần Phật bảo hộ hai mẹ con vượt cạn bình an nên định lấy ra
mấy đĩnh bạc giấu ở dưới gối đầu trong phòng để mua đồ tế lễ Thần linh. Lúc
này, người chồng mới phát hiện bốn đĩnh bạc đã không cánh mà bay. Bởi vì bà đỡ
đã từng dùng qua chiếc gối này nên người chồng bèn đến nhà bà đỡ để hỏi thăm về
chuyện bốn đĩnh bạc. Bà đỡ một mực phủ nhận, hơn nữa bà ta còn phát lời thề: “Nếu
như tôi lấy số bạc đó thì ông Trời sẽ nổi sấm sét đánh chết tôi!”.
Chưa
đến mấy ngày sau, trên trời bỗng dưng xuất hiện sấm chớp đì đùng, tiếng sấm nổ
vang. Sau đó, người ta phát hiện ra xác người bị sét đánh cháy sém ở bãi đất
trống trong làng, trên tay bà ta vẫn còn đang cầm mấy đĩnh bạc. Xác người kia
nguyên là bà đỡ ngày trước đã bị sét đánh chết.
Hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi thốt nên câu thề
Lời
thề nói ra miệng không phải chỉ là lời nói gió bay nơi cửa miệng, một khi đã
nói ra thì không thể nuốt lời. ”Thiên lý chiêu chiêu bất khả khi” (ý tứ là lẽ
trời rành rành không thể làm trái). Lời thề một khi ra khỏi miệng thì trời đất
đều có ghi chép lại. Hành động của con người cần phải có trách nhiệm với lời
nói của chính mình. Đạo Trời công chính vô tư dõi theo từng lời nói từng hành
động của con người, mỗi người đều bình đẳng, không có phân biệt giàu nghèo cao
thấp ở chốn nhân gian.
Ngày
nay, thuyết vô thần được truyền bá rộng rãi. Họ không tin vào sự tồn tại của
Thần Phật. Họ nghĩ “trên đầu ba thước có thần linh” là điều mê tín. Mở miệng
nói dối đã thành quen. Người ta cũng dễ dàng tùy tiện phát lời thề hoặc làm
trái thệ ước.Trong mắt người hiện đại, lời thề đã trở nên vô cùng nhạt nhòa,
kiểu “lời nói gió bay”.
Trong
cuộc sống kim tiền, không ít người có địa vị cao “ngã ngựa”. Trước khi đảm nhận
chức vụ cao đó, họ đều thốt ra lời thề ”xây dựng chính quyền trong sạch,
cần cù vì dân, chống hối lộ, hứa sẽ trừng trị nghiêm những kẻ ác…”. Tuy nhiên
khi tại vị, cùng với đạo đức trượt dài trên dốc lớn, họ đã quên hết lời thệ ước
của mình. Họ không ngừng vơ vét của cải, tài sản chuyển ra nước ngoài, bao nuôi
tình nhân… Kết cục có người lâm bạo bệnh, có người bị tù đày, vào các thời điểm
khác nhau. Họ sẽ chịu báo ứng.
Sự
băng hoại của đạo đức đã làm hoen ố bản cam kết thiêng liêng. Ngày nay người ta
không còn tin vào lời hứa nữa. Cam kết đó đã
trở thành lời nói gió bay.
Ví
như khi hai người cam kết bước vào hôn nhân. Các cặp đôi thề thốt cùng chung
sống và trải qua thăm trầm của cuộc đời cho đến già. Tuy nhiên, sau một thời
gian mặn nồng, nhiều người lại bắt đầu tìm kiếm tình yêu mới. Tình
cảm đổ vỡ, cặp đôi chia lìa, từ mặn nồng trở thành kẻ thù.Trong thảm kịch đó,
rất nhiều trẻ em đã trở thành nạn nhân. Các em không được quan tâm chăm sóc,
không được hưởng mái ấm tình thương của cha mẹ.
Con
người thời nay tưởng rằng có thể thề thốt tùy ý. Tuy nhiên, cổ nhân có câu “lời
nói thì thầm bên tai, Trời nghe như sấm dậy”. Thần Phật nghe thấy những điều
con người nói. Thậm chí ngay cả khi không nói ra, chỉ là lời hứa trong tâm, quỷ
thần cũng đều biết hết và đều ghi chép lại. Vậy nên, bạn hãy nhớ lời thề dù là
xuất phát từ trong tâm hay bị ép buộc thì cũng phải cân nhắc thận trọng.